Lê Huy Quang

Nhà thơ, Nhà báo, Hoạ sỹ, Nghệ sĩ nhân dân

Tự khúc

TRƯỜNG CA

I

Tôi
trở –về- hai- bộ – quần- áo – Đỏ – Đen
nhuộm – mầu.
5 xu cuối trong ngày
tàu điện nối toa tôi về Ga.
Tôi buông em
qua ô kính mờ
giờ này nhà ai chưa ngủ?
chợ Đồng Xuân chờ mặt hàng về…

II

Khi mọi thứ áo quần
như trang trí búp bê
thì tự tôi,
sẽ trở về trần truồng thời nguyên thuỷ
trong không gian
màu cô ban
màu vàng chanh
màu da cam…
Phần em,
màu áo nâu nhuộm mặt làm Người.

III

Tôi bật đèn diêm,
( đốm thuốc khép đêm )
Tôi và em
Tôi và mọi người
Tôi và mọi nơi ranh giới
Tôi khất nợ
những bước chơi êm
những vòng tay nghìn độ…
Tôi biết đêm nay
Em với ai qua tôi?
Tôi ghi âm lời em tập nói
Em- là – con – số- Không!…………………………..

IV

Từ mắt em tôi đi
từ tay em tôi đến
từ môi em tôi dấu diếm
một bổn phận con trai…

V

Gà đã gáy sang canh
sao em còn thức nữa?
trang vở mở tay, em vào mùa thi
em vào mùa gợi nhớ tuổi thơ
( lên 4, lên 5
em vẫn tắm truồng nơi đầu hè gió khuất)
bể nước mưa gối chung hai mái nhà
cau một lần ra hoa
ai một lần đi qua
ta một lần ơi xa…
Từ ngày vào Cấp 3
Em khép tắm
để anh gió khuất riêng mình rửâ chân…

VI

Bệnh già đến với tôi,
sớm lắm em ơi
kết quả bốn mùa lang thang phố.
Tôi không đội mũ
phơi tóc khét màu mưa đông, nắng hè
Tôi không quyền yêu em
– Em còn trong sạch quá
Hai mươi năm sau,
– Em làm đàn bà goá
Tôi sẽ đến tìm em
Tôi sẽ đến vào đêm sập cửa
phần con ta nuôi chung,
không cần đổi Họ
Ta- ôm- ấp- mối- tình- tang…
( Anh lang thang em
Anh xanh xao em
Anh mi- ni em
đêm về
Anh tiết canh em…).

VII

Ơi những “ Com- măng”
những “ Ma- két”
những “ Pa – nô “
mầu mè,
Tôi bôi bác.
Những giấy lộn
gậm giường
ngổn ngang con chữ
phần tôi
là em
và đêm
và chén chè 5 xu, điếu thuốc
để cuối cùng, không thiếu được
những vé ăn cơm tập thể
ở phố em.

VIII

Em ơi
đêm nay
hãy tẩm quất cho tôi,
mỗi đốt xương
Em rút lên xà nhà cao vót
Em ngồi ngang lưng, em ve vuốt
cho vơi nỗi nhọc nhằn…
rồi cuối cùng,
một phút thảnh thơi hơn
Em yêu tôi,
gánh thêm đòn tội nợ
Tôi- làm- con- nợ- thời- gian.

IX

Đêm nay
Tôi ngoảnh mặt soi trời
lùi lũi tìm em,
giờ này ôn bài vào năm học mới
( năm học thứ 9, em mang ).
Quãng nhớ tái tê, từng thớ thịt, đường gân
máu tôi sôi lên
mỗi tế bào già chết
Tôi- chết- nửa – người- cho- em…

X

Em
là phin cà phê pha đêm
Em nhỏ giọt
vào mắt tôi nóng bỏng
Em nhỏ giọt
vào tay tôi sóng sánh
Ta nhỏ giọt
giọt giọt tìm nhau…

XI

Tôi
manh chiếu nằm
vỡ góc trăng rơi
một dúm vàng thau con mắt.
Ngã ba này,
trăng bình quân
ba ô mặt
Tôi
Em
và Cây,
ba ô mặt
dạn dầy trần trụi
ba ô mặt
áp kề nhau đầy bụi
thảng thốt mọi cơn đau…
Em ơi, khi ta bắt đầu
Cây chuyển nhựa, vào đêm ô – xy hoá
Ta sẽ chết dưới cây đầy các- bon !

XII

Ơi những nhà trưa, ai ghé chân ?
Ơi những hè trưa, ai mong thầm ?
Ơi những đường trưa, ai nương thân ?
Ta vai áo ai, ai không gần ?
Ơi lưng rượu nào, ai đầy tay?
Ơi quán rượu nào, ai đầy say?
Ơi tàn đêm rồi, ai vào đây ?

XIII

Bằng một phần
Ngôn ngữ
làm Người,
Tôi ngợi ca
bạn bè tôi
ủ ấm
mọi nẻo đường tôi lần đến
mọi manh chiếu tôi ngả lưng
mọi chỗ tôi ngập mặt ngồi im
mọi góc trưa tôi về trú nắng
dẫu biết rằng, tôi tha về rác bẩn
Tôi đem về quấy quá không gian
bạn ơi, giữa lúc nguy nan
hãy vì nhau, vui lòng chút đỉnh
thầm bấm đốt tay, chẳng còn hy vọng
sống mãi, làm rầu lòng nhau…

XIV

Là tôi chết
đêm nay
mơ giấc ngủ thảnh thơi
yên lành trong bàn tay em nồng ấm
Tôi an ủi mình, bằng đường mệnh tay trái
có- khúc – rẽ- ngã- ba…

XV

Những khúc ca cải lương
lên phông
những phấn son
lên môi
mọi phản quang màu sắc.
Những nấc mặt
cong chạm trổ chuà chiền
và triền miên
những tia nhìn mắt Phật
từ bốn phía
ai vào ra tất bật?
Ta vai áo rách
chờ suông…

XVI

Em
chiều
nhoè
mưa
buông…

XVII

Đêm nay
Em vào ca mới
thay chương
13
bất hạnh
Em lùa lạnh
cây nước đá
13 ngả
một vòng ôm

XVIII

Tôi quà riêng em
chữ ngả chữ nghiêng
chờ đợi
và không nói
rằng thời gian
làm bản nháp
những lần hôn của mắt…

XIX

Mẹ ơi
mỗi lần con lại vào yêu
nước mắt chảy ngược về tim băng giá
giờ này mẹ chưa ngủ
trọn đời gánh nợ nần đè trĩu hai vai…
Ôi, con chẳng được quyền vui riêng
khi mẹ chưa vui
khi mẹ tháng ngày lo gạo bữa…
Mẹ ơi đêm nay
con xin khất một lần làm con bất hiếu
một lần
con
khất nợ
cả đời đau.

XX

Ơi đêm nay
riêng thức với trời sao
những ngôi sao gần xa sáng tối
những ngôi sao nhìn nhau không nói
những hành tinh im…
Tôi làm ngôi sao già nua
khép mắt
lim dim
toả sáng cho em
một lần về cuối
một lần cuối đời, về cùng với đất
một lần cuối đời, tôi tắt tay em……………………………………..

XXI

Sáng ra
Tôi xách túi đi
tiếp phần qua đêm
dang dở
Tôi xách đầu tôi
Tôi xách đủ
Tổng cộng
mọi phần người
và phần em, hãy dành dụm cho tôi
một tiếng cười
mưa mùa thu
lọt mái

XXII

Tôi làm lá đò
uống nước mọi dòng sông
( nhưng không cắm neo, thả bến )
Em ơi
Em là sông xa chờ tôi đến
Những
con nước
xoáy
tìm nhau
Em ơi
khi ta bắt đầu
Thượng đế sẽ duyệt y, một lời em thổ lộ
Em còn sạch quá
Thuyền tôi đâu làm đục sông em…

XXIII

Hãy thả tôi đi
Em đừng khóc nữa
Ta là hai ngôi sao vào đêm.

XXIV

Rất nhiều âm thanh tìm nhau
( những âm thanh câm, những âm thanh già chết )
Tôi
gieo giống
âm thanh
nên tôi
thầm biết
giành cho em…những âm thanh trời đất run lên
quằn quại tìm nhau, lấp bằng quạnh trống
Ta tình yêu, âm thanh côi đơn…

XXV

Tôi biến thể
bản Trường ca Điên
trong trang phục đỏ đen hấp hối
Tất cả giờ này
thức dậy
ngồi bên tôi.
Một viên đá lát đường cũng áp kề môi
hôn tôi chảy máu
và cho tôi ẩn náu
một dúm nhìn em
…………………………………………

XXVI

Tàu điện vào…thay chỗ
thay người
Ai về ?
Ai ở ?
Ai nhìn ?
Ai mở ?
giận nhauhai đường ray tôi,
chở nặng con tàu
năm tháng.
Tôi nối thêm toa gồng gánh
Tôi làm toa tàu, lần cuối vào em…

XXVII

Tàu ơi. Tàu nối những đêm,
Lặng nhìn không nói. Nối thêm mỗi người…

XXVIII

Xa lại tôi
mang một phần quà,
vòng chu vi em
sấp ngửaTôi
bản lề em
đóng
mở
những vòng quay.
Em ơi em
ít ỏi một vài ngày,
vẫn đong đầy tôi gây hương, làm mật
giờ này rất thật
một lần trong nhau…

XXIX

Tôi là đỏ và đen
Tôi là Chủ Sòng bạc
Tôi khắc tạc
vào đầu tôi
vào mắt tôi
vào má tôi
vào tim tôi
hình bàn tay em
( mềm như lời em nói )
và em gọi tên tôi
để ăn nằm
nhẩy nhót
Em đùa giỡn
dưới ánh trăng suông…

XXX

Đêm ơi,
chẳng có thì không
một lần
lưng em
vóc trắngmột lần em ngồi chờ lượt tới mình
nơi lửa hàn loé sáng
mỗi đường vân xanhnơi ở đó
chờ tan ca
và tôi nhìn em qua dẫy rào cuối phố
nơi khép gió
Em về
(tôi không một lần xe kịp đến ).
Hãy chờ tôi
nơi bến tàu cuối chuyến
có tôi ngồi lênh khênh
và bồng bênh
Tôi bồng bênh
không sức hút đất
không sức hút em…
đừng xem
đừng xemem đừng xem canh bạc này tôi là người thua cuộc
Tôi thua cuộc
thua cuộc tôi
đánh tráo giữa đời…

XXXI

Ôm một nét trầm của nắng cuối chiều
ôm một mùa mưa, Chức Nữ, Ngưu Lang lỗi hẹn
Em làm mẩu quặng
Tôi đào lên từ lòng đất
lần duy nhất
gặp nhau
như mọi bắt đầu
chưa tên tuổi.Ngoài tên ta, mẹ đặt lúc sinh thành…

XXXII

Cơn mưa nửa đêm
đến
rồi
đi
bất ngờ
không dự báo
không kịp lên khuôn
một lời chào hỏi
ướt giấc mọi người
rồi chơi vơi
mưa vụng về tính nợ
những cơn nóng thường kỳ
những thu chi không có lãi
có phải em
là phần còn lại?
ở một dáng mưa đi…
ở một dáng mưa đi…
ở một dáng mưa đi…

XXXIII

Em ơi
có phải mọi lúc khuya ?
Em sạch hơn khi ngon giấc ngủ
Em là con số 9
9 giờ
tháng 9.
Con số 9
Trắng, Đỏ
Nàng Bê-a-tơ-rít
Con số 9 định mệnh Đan – Tê…

XXXIV

Có phải em
là một thế cờ ?
mọi bề tính toán
Em là con Mã
đường chéo em đi
đường chéo em về
Ô chữ nhật
“ Nhất Mã, chiếu vô cùng”
( Ta nhập cung nhau )…

XXXV

Ta chờ
không thấy
không mong
và chưa xong
một phần thơ dang dở.
Đất ơi
nuôi cây
đo đủ
sắc- sầm- sậm- sâu.
Ta qua nhanh
từng trang báo
từng loại báo
điểm danh em
không là đêm
chờ
tháng 9
những vòng mưa.
Quanh Bờ Hồ
tranh khắc gỗ màu
tranh khắc gỗ trắng đen
tranh gỗ khắc vào giấy
từ đó
Ta ra
Ta chờ…
Em ơi. Tàu Bưởi về Mơ,
Mưa rơi gốc liễu . Thưa thưa bóng chờ.

XXXVI

Đêm em nằm mơ
giấc cụ thể
giấc lập thể
lõm lồi thấu kính,
mặt em
mặt đêm.
Mặt nào. Ta cũng lênh đênh,
Mặt nào Ta cũng buồn tênh. Kiếp người…

XXXVII

Rì rầm tiếng gió
ai đó ?
tiếng mưa
em về chưa ?
đỉnh màn sương muối trắng…
nằng nặng
đốm thuốc khép đêm
một đầu diêm ẩm
người ẩm em anh vào
làm sao không đến ?
Đến- là- riêng- chỗ- mình…

XXXVIII

Em đẹp
Em xinh
ngày nào
tàu nào
Tôi cũng vào em bằng mắt
bằng một giấc đi thả cửa
quán ông bà em khép lửa
Tôi dừng!
Em ơi, em có còn không ?
Một lần tôi đến…Đêm đông…sáng đèn…

XXXIX

Và sau chót
Tôi- mở- một- cửa- hàng,
chồng chất những nợ nần câm
không đăng ký……………….

Hà Nội- Hè 1970. Lập Đông 2005.
Lê Huy Quang