Lê Huy Quang

Nhà thơ, Nhà báo, Hoạ sỹ, Nghệ sĩ nhân dân

Hải Phòng

Lê Huy Quang

Để nhớ Hoàng Hưng, Thọ Vân, Thi Hoàng, Đào Cảng, Tùng Linh, Thanh Tùng, Đào Nguyễn, Tường Vân- Những năm 70, lang thang đất cảng HP.

HẢI PHÒNG

Tường Vân ơi, đêm nay nhờ chăn chiếu ngủ,
Phố nhỏ Kỳ Đồng, căn gác cũ thức canh nhau.

1.
Đêm đêm tôi thức Hải Phòng
gió ghé biển, cửa em về muối mặn
cách hai tầm tay
hình thù tàu chiến Mỹ
bom và mìn lấp lửng trời xanh.

(Cầu em Hạ Lý sang anh)
Tam Bạc đỏ phù sa máu
em gái Cô Tô đảo về con ốc nhỏ
gâm gấp tay tôi…

Gâm gấp tay này mồ côi
tay mồ côi nên nhiều điểm tựa
tay tựa lưng tay
và nghe rất rõ
gác cà – phê quán đổ, đợi ai về?

Cây Hải Phòng, thay lá muộn vào đông
Chọc cao trời im xé!

2.
Tôi về giữa bạn bè thật lạ thật quen,
mảng tường đổ nghiêng vòng em mùi vôi vữa
bất chợt người điên ngây nhìn bom toạ độ
cây đại già phơi lá trắng khom lưng

Tôi mầy mò đêm, phác thảo vóc Hải Phòng
giữa Hà Nội, im chén chè khói thuốc
Tôi hình dung mặt mình bom loang lổ
nên Hải Phòng thắp sáng mùa vui…

dưới đó trên này – ranh giới chia đôi,
em tóc hai phần, hai phần bắt lửa
Tôi đi suốt tóc em…
Tôi sắp sửa
Tôi phân phối chia đều mọi góc đơn côi.

Em dự trữ mình căng suốt mặt tôi,
Tôi uống Hải Phòng
cốc vại cà – phê lấm đầy than bụi
giây lát người yêu ngang cần trục mạn tàu

Em đi em đi trời cảng màu nâu
đèn cảng màu da cam, mắt em đen đất cảng
biển xa sáng lân tinh
ngọn hải đăng phát sáng
màu đỏ nhón tay mở cửa bình minh.

Tôi đi tôi đi cắt nghĩa lại mình,
Bài thơ tặng em bay lên từ đôi nạng gỗ
Tôi đi ngược cảng chiều nổi gió

Em Thuỷ Nguyên về bên ngoại, gốc xanh xoan…

3.
Trăng trung thu
theo em
về lại Hải Phòng,
Bến Bính phà sang sông Cấm.

Em ra đi thoáng một gió ven bờ
một mặt vỉa hè thức dậy
Ai quên hết, nên ai đành biết vậy?
em một nẻo đường
kịp chuyến
xích lô ga.

Em ra đi nên ở lại góc nhà
giàn mướp xoè hoa mở ngõ
em ru con nằm yên ngủ
vụng về cả thoáng nhìn nhau
vụng về nên bão bảy qua mau,
trời trắng mưa nguồn chớp biển.

Tôi thay em, Bến Bính sang phà
ca nô Quảng Yên, bốn giờ đổi chuyến
từ phía ấy thuỷ triều lên xuống
ai- sẽ- sàng- hai- vai?

hoang dã ven sông bãi sú chạy dài,
muôn thuở sắc ngời nước mặn
ẩn dấu bên trong, một đôi điều cay đắng
cứ tan dần trong em
cứ tan dần kịp chuyến tàu đêm
Hà Nội – Hải Phòng xoè tay chong vẫy…

Tôi ngắm nhìn trang trải
chồng chất chi điếm những nợ nần

4.
Tôi nắm tay em
ngang cửa sóng
Bạch Đằng,
nên vất vả đâu bằng cơn mưa chợt đến.
Phà Rừng ơi, dài bãi bến

Em giờ này ngủ trọ nơi đâu?

Hãy ngủ đi em
tôi canh giấc bên thềm
miền đất lạ quầng than đen phố
Tôi đếm dẫy cột đèn giăng hàng chắn ngõ
định hình một nét người xa

(và tất tả bất ngờv,
thư em đến xa nhau mười lăm tiếng)…

Mẹ ơi. Đêm nay xa mẹ nữa con về,
thương mẹ quẩn quanh vất vả
con gói trọn tình yêu xa lạ
mong một chút quà…

đêm Hải Phòng vụt ánh sao sa
hai mắt mẹ bùng lên sáng chói
hai mắt mẹ tìm con không nói

tóc- mẹ- bạc – rồi- một- nắng – hai- sương…

5.
Tôi lại qua khắp nẻo khắp đường,
mỗi ô gạch hiền lành, mỗi mảng tường nứt vỡ
nhà máy xi măng ầm ã
ngây mắt nhìn ai?

lục soát lại mình
lục soát hành lý trên vai
lục soát cả âm thanh vô hình ngang trái
lục soát thư em đắn đo nét chữ
nghĩ gì một thoáng xa nhau?
lục soát nhau ngay từ chỗ bắt đầu
liệu biết sức mình tính toán
lục soát nhau rồi
em- ơi – sòng- phẳng

Cầu Đất
lên đèn
đưa lối
tối em đi

Tam Bạc bốn mùa trầm mặc nghĩ suy
hai bờ tìm nhau hong gió
mái ngói nhấp nhô di chuyển
mỗi ánh đèn soi mặt tôi tìm nhà quen đến

Em
lau mình
góc tắm
trắng
lưng ong

6.
Hai bờ sông…
người đi hai bờ sông
trăng rất sáng…
nên vòng chân em rất sáng
trẻ con cười đùa…
chiến tranh vỡ ra từng mảng

Tôi ngắm Hải Phòng – Sự- sống- sẽ- sinh- sôi…

Hải Phòng – Mùa đông B52 – 1972
HàNội -SauAPECVIệTNAM2006
L.H.Q

Báo Văn Nghệ. Số 48 ( 2/12/2006).